Vấn nạn đời sống hiện nay – Niềm vui và hạnh phúc

BẠN VÀ NHỮNG VẤN NẠN TRONG ĐỜI SỐNG HIỆN NAY
Nguyên tác: Ven.Dr. K.Sri Dhammananda
Việt dịch: Thích Long Vân & Thiện Phúc
—o0o—

NIỀM VUI VÀ HẠNH PHÚC

Mặc dù nhiều sự lo âu không là hiển nhiên đối với chúng ta, những ý nghĩ xấu có căn gốc sâu xa trong tâm hồn có thể vẫn có mặt. Đôi lúc chúng ta có thể yên tĩnh và thư thái vì không có sự xáo trộn kích động, nhưng nếu có vài sự lo âu phát sinh, chúng ta sẽ thay đổi thái độ và trở thành bạo lực, xấu xa. Cùng lúc với thú vui xác thịt xuất hiện tạm thời mà ta tưởng lầm rằng đó là hạnh phúc. Thực ra đó không phải là hạnh phúc.

Thú vui đơn thuần là sự thỏa mãn về cảm xúc. Bản chất phù du của thú vui như thế biến mất đi ngay sau đó. Việc tìm thấy niềm vui không được lẫn lộn với việc tìm thấy hạnh phúc. Thú vui khó nắm, tạm bợ và có thể rời bỏ sau khi nếm thử. Cũng như thế, nó có thể phải trả giá nhưng không thỏa mãn. Hạnh phúc thì không giống như thế, không phải mua, nó đến từ bên trong tấm lòng, và nó bền chặt lâu dài.

Thú vui chúng ta có trong hiện tại đôi khi gây ra sự thất vọng vì tính phù du của lạc thú. Cùng một lúc chúng ta không thể đạt hạnh phúc bằng sự nắm giữ một tâm hồn không tinh khiết như là nổi sợ hải, sự giận dữ, tánh ích kỷ, ác tâm và ý xấu trong tâm. Khi những điều này không chủ động trong tâm, chúng ta xem sự sung sướng vừa xuất hiện tạm thời là hạnh phúc.

NHIỀU SỰ VÔ NGHĨA

Nhiều sự ồn ào

Nhiều giọt nước mắt

Nhiều người

Nhiều tiền

Nhiều thời gian

Và tất cả để làm gì ?

Nhiều điều phiền toái

Một thân thể nhỏ bé Một viên tròn Protein Không trải ra nhanh Một xác chết nhỏ bé Nhanh chóng sâu rữa, Sẽ không lâu nữa, Cha, mẹ thân yêu ơi !

Hoặc những người thân yêu khác Thay cho việc này

Chúng ta phải có

Những sự an ủi và những cổ quan tài Những đám rước và những mộ bia Những bữa tiệc và đám ma

Những nghi thức và lễ nghi Chôn cất hoặc thiêu

Ghi nhớ mãi mãi

Tất cả cho sự nhỏ bé này Những thân thể sưng phù Những con trai ghi nhớ.

Những cháu trai bé nhỏ

Và sau chúng nó

Là cái chết bị quên lãng Chỉ tro và xương còn giữ lại

Phải chăng đâu không phải là điều Những sự vô nghĩa sao?

( Khantipalo )

Add Comment