Vấn nạn đời sống hiện nay – Sự phá thai

BẠN VÀ NHỮNG VẤN NẠN TRONG ĐỜI SỐNG HIỆN NAY
Nguyên tác: Ven.Dr. K.Sri Dhammananda
Việt dịch: Thích Long Vân & Thiện Phúc
—o0o—

SỰ PHÁ THAI

Dường như không có một sự giới hạn nào, trong đó con người đi đến sự thỏa mãn những tham vọng cá nhân. Càng về sau này con số nạo phá thai trên thế giới đã đạt đến một tỷ lệ đáng báo động. Phá thai là một tên sát nhân không ai có thể nói khác đi được .Trong một tờ tạp chí “The Plain Truth” sự thật diễn biến này được mô tả trong phạm vi minh họa bằng đồ thị. Khi dụng cụ của người phá thai lần đầu tiên chạm vào vách dạ con, phôi thai lập tức chùn lại và nhịp tim gia tăng. Phôi thai trả lời bằng cố gắng trốn thoát dụng cụ.

Người phá thai tước lấy một cánh tay hoặc cái chân, hoặc xé toạt ra khỏi thai nhi. Máu bắt đầu rỉ ra từ hài nhi. Sau đó, người pha thai tìm phần tay hoặc chân khác và xé nó ra. Ông ta tiếp tục cho đến khi mọi việc được đáp ứng xong. Cuối cùng phôi thai đã chết không còn được nhớ đến có một hộp sọ bị đè nát. Sau đó các phần được hút ra, tất cả xảy ra trong vòng 15 phút.

Sự kinh sợ của phá thai là những cao điểm của một thảm kịch mà nhiều người chưa biết đến. Nó không phải là trường hợp lấy ra một vật bên ngoài của cơ thể. Thực chất nó là sự giết hại sinh vật của một trẻ sơ sinh đáng ra phải được sống. Phật giáo không chống lại việc kiểm tra sinh đẻ (sinh đẻ có kế hoạch) cũng là việc ngừa thai và sự sống không được bắt đầu. Nhưng một khi cái bào thai đã được tạo nên mặc dù trong giai đoạn phôi thai nhất có một cuộc sống đã bắt đầu. Bất cứ cố gắng nào xóa đi sự sống đó đều là sự giết. Mọi lý do của việc phá thai đều không đủ sự chín mùi (cho sự thuyết phục). Giết là giết đi bất cứ cái gì là mầm sống.

Sự kết hợp của một người nam và một người nữ trong hành vi của sự sinh đẻ để có nhiều ý nghĩa hơn là sự thỏa mãn đơn thuần mọi sự ham muốn lẫn nhau nó phải phụ thuộc với trách nhiệm. Phật giáo không lên án tình dục, công nhận nó là một hoạt động tự nhiên của con người. Nhưng Phật giáo không khuyến khích sự thỏa mãn ham mê đơn thuần không có sự tự kèm chế khôn ngoan. Không ai có quyền nhận là cha của đứa bé khi người đó không được chuẩn bị để gánh vác trách nhiệm, và không một người phụ nữ nào phải mang trong dạ con của mình một đứa bé mà người nữ đó không chăm sóc.

Ngày nay, người ta tránh né trách nhiệm làm cha mẹ bằng cách giết đi đứa con chưa sanh ra của họ. Họ đổi chác những đứa con của họ để lấy những món vật chất và những tiện nghi dành cho dục lạc. Hiện nay sự phá thai trở thành một tập quán xã hội, chúng ta trở nên suy đồi ít nhất về phương diện này.

Add Comment