BẠN VÀ NHỮNG VẤN NẠN TRONG ĐỜI SỐNG HIỆN NAY
Nguyên tác: Ven.Dr. K.Sri Dhammananda
Việt dịch: Thích Long Vân & Thiện Phúc
—o0o—
SỰ BẤT TỬ SAU KHI CHẾT
Tất cả các câu hỏi con người hỏi về đời sống điều liên quan đến cái thực tại của sự chết, anh ta khác với tất cả mọi loài sinh vật, dường như có sự hiểu biết về chính cái chết của mình không bao giờ chấp nhận hòa giải một cách đầy đủ để chia sẻ số phận tự nhiên của tất cả mọi thuyết hữu cơ về sự sống khác.
Nếu chỉ có con người có thể hiểu biết về cuộc đời ngắn ngủi và cái chết là không thể tránh được anh ta có thể giải quyết nhiều vấn đề liên quan đến cuộc sống.Trong việc chống lại cái chết, con người sử dụng khoa học để đạt đến sự kéo dài nào đó việc này có thể đem so sánh với một đứa trẻ chơi đùa với cát trên bãi biển cứ mãi xây đắp trong tuyệt vọng một tòa lâu đài cát để rồi sau đó một làn sóng đến cuốn đi mất. Con người thường tạo ra cái chết thành trung tâm của đối tượng tôn giáo để cầu gọi thần thánh hiện về ban phúc cho được sống mãi.
Cái chết xảy ra đối với tất cả mỗi loài sinh vật, nhưng chỉ có con người đã biết tạo ra, ngoài nổi sợ hãi thường xuyên và sự kinh sợ thần chết, một ý chí để chịu đựng và ngoài sự khao khát tồn tại trong tất cả các dạng thức có thể hiểu được, con người biết tạo ra tôn giáo, đổi lại đã cố gắng ban cho sự kết thúc cuộc sống thêm nhiều ý nghĩa.
Mặc dù mọi tôn giáo trên đời này tin ở sự hiện hữu của đấng thần linh tồn tại nơi cuộc đời sẽ là một sự trải nghiệm hạnh phúc vĩnh viễn, như thế chúng ta phải nghe thấy rằng những tín đồ mộ đạo nhất của bất cứ một tôn giáo nào tất cả đều muốn từ bỏ cuộc sống thế gian để trở về với đấng toàn năng trên thiên đàng.
Tương tự như thế, ngay cả các Phật tử đều thích bám víu vào cuộc sống quí giá ở thế gian mặc dầu họ đã nhận thức một cách đầy đủ rằng cuộc sống trên đờ này không là gì cả ngoài sự đau khổ và như thế hạnh phúc cuối cùng là sự giải thoát khổ đau.
Vấn nạn lớn nhất mà nhiều quốc gia hiện nay đang phải đối mặt là sự bùng nổ dân số. Người ta phải tìm nhiều phương pháp về phương tiện để kèm chế chỗ căng phồng của dòng chảy của cuộc đời này. Hàng triệu người này cần thực phẩm, chổ ở, tiện nghi và sự an ninh. Đối với họ câu hỏi không phải là “mục đích của cuộc sống là gì?”mà là câu hỏi “làm gì với cuộc đời?”.
Câu trả lời đơn giản là phải nên hành xử lối sống hữu ích phong phú và tìm thấy bất cứ niềm hạnh phúc nào người ta nắm bất qua thái độ sống thực tế và đúng đắn hơn là cứ mãi lo lắng quá mức chịu đựng về những lời tuyên bố siêu hình của một mục đích cuộc sống hảo huyền nào đó.
Tuy nhiên, tôn giáo đặt dấu chân để an ủi con người, thức tỉnh được con người đối với thực tại rằng đời sống không phải chỉ đau buồn và tuyệt vọng, thường nhìn theo chỉ một phương diện vật lý. Còn có một hy vọng cho một đời sống tốt hơn.
Tất cả mọi sự tiến bộ trên đời này do con người tạo ra vì sự kiện rằng con người biết rằng anh ta chết và anh ta muốn lưu lại dấu ấn phía sau khi anh ta chết. Nếu con người đạt đến sự bất tử và cuộc sống trên thế gian là vô tận, anh ta có khuynh hướng xem thường mọi việc và đánh mất sự khích lệ và tất cả mọi sáng kiến đối với sự tiến bộ, nơi anh ta sẽ không có khát vọng làm cho thế giới này là một nơi tốt đẹp hơn.
Nếu không có sự chết cuộc đời sẽ trở nên tù hãm, đơn điệu, trở thành gánh nặng và buồn chán không thể nói hết. Nếu con người được ban cho một sự hiểu biết sâu sắc để nhận ra và biết đích xác thời gian của cái chết, anh ta sẽ hành xử hoàn toàn khác hẳn và đầy đủ mục đích hơn là những gì anh ta làm “Thân thể con người biến thành tro bụi nhưng tên tuổi và ảnh hưởng của anh ta vẫn còn mãi”.
Dù cho tổ tiên chúng ta đã chết và đã ra đi, chúng ta vẫn nghĩ tưởng rằng họ vẫn còn ở quanh ta, không phải bằng thể xác, nhưng do bởi ảnh hưởng họ tạo ra từ thế hệ này sang thế hệ khác ảnh hưởng của họ mãi mãi vẫn còn.
Thuật ngữ “tổ tiên” chúng ta đề cập đây không những dành cho các tiền bối sanh chúng ta mà dành cho tất cả những ai đã góp phần vào sự thịnh vượng và hạnh phúc của những người khác.Trong sự cảm nhận này, chúng ta nói rằng các vị anh hùng các bậc thức giả, các triết gia và các thi sĩ đã ra đi nhưng vẫn hiện hữu trong chúng ta qua các ảnh hưởng của họ.
Khi chúng ta kết nối chính mình với những người hy sinh vì nghĩa và những nhà tư tưởng chúng ta đi đến để chia sẻ những suy nghĩ khôn ngoan nhất của họ, những ý tưởng cao đẹp ngay cả âm nhạc hấp dẫn họ đã sáng tạo qua nhiều thế kỷ. Khi một tiếng khóc trái tim của một con người vì một mục đích là sự nhận thức mờ tối của bản chất cuộc đời, khi một người nhận thức thấu đáo về điều thiên liêng của hai bản chất cao quí bên trong của chính mình, anh ta không còn kêu gào về mục đích của cuộc đời nữa?Vì anh ta hiểu rằng chính mình là mọi mục đích rồi. Những người biết suy nghĩ đều biết rằng khoa học về lịch sử con người được quyết định không phải do đều xảy ra trên bầu trời nhưng do bởi điều xảy ra trong trái tim của mọi người.
Đức Phật nói rằng không có một nhân vật siêu phàm nào khác cao hơn một con người hoàn hảo. Con người có thể và phải tự nâng mình lên trên sự giới hạn của cá nhân, nhưng anh ta không tự nâng mình lên cao khỏi những lề luật và những đặc tính chính yếu của lòng từ ái của mình.